Bà mang ảnh chụp thời còn bé của Chân Chân đưa cho Dụ Cảnh Hàng xe, có mấy tấm là chụp lúc vừa mới sinh xong với đôi mắt nhắm nghiền đỏ hoe, ngay cả đến khi đầy tháng trông cũng rất đáng thương. Những bức ảnh sau này là khi cục cưng lớn hơn, làn da trắng nõn, tròng mắt đen sẫm, cánh tay trông cứ như khớp củ sen vậy.
Đến vài tấm ảnh lúc trẻ con, trên đầu Chân Bảo chỉ thưa thớt có vào sợi tóc màu, chiếc yếm nhỏ ướt đẫm, mặt đỏ hồng khóc đến đầy tủi thân.
Bà nội cười rộ lên: “Nếu không cho con bé uống sữa, con bé liền khóc thành như vậy, đáng thương đến mức ọc cả sữa ra.”
Dụ Cảnh Hàng buồn cười: “Bây giờ cũng vẫn như vậy.”
Bà nội khoát tay: “Trong nhà có mua cho con bé đến mấy thùng Coca để dưới tủ lạnh trong tầng hầm, nhưng ngàn vạn lần ta cũng không dám nói cho con bé biết.”
Còn có ảnh lúc Chân Chân lúc nhỏ, lúc này đã biết đi. Chỉ có điều bà nội luôn cho cô mặt những bộ quần áo kín đáo, được bao bọc cứ như con chú chim con mập mạp, chỉ để lộ mỗi gương mặt, quấn quanh là chiếc khăn quàng cổ thật dày.
Bà nội nói: “Chân Chân thường tùy ý theo ông con bé, tính cách nó cũng rất hiền và hòa nhã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play