Mai Hạc Sanh đã ngồi ngay ngắn trên ghế dựa trong vườn hoa chờ từ lâu, lúc xe lái vào liền chỉnh sửa lại váy rồi đứng lên.
Tề Chân được Dụ Cảnh Hàng nắm tay đi ra ngơ ngác nhìn bà, thân là phụ nữ cũng cảm thấy ngại ngùng.
Mai Hạc Sanh và Dụ Cảnh Hàng cực kỳ giống nhau, nhìn qua nét lạnh lùng và đẹp trai trên khuôn mặt Dụ Cảnh Hàng cũng bắt nguồn từ bà. Mà quý bà vô cùng xinh đẹp trước mắt, tựa như năm tháng không lưu lại bao nhiêu dấu vết trên người bà, chỉ có một chút ung dung hàm súc.
Tề Chân còn nhớ rõ cảnh trong phim hài năm đó, hình như cũng từng diễn cảnh Ngự Tả lạnh lùng dựa vào vách tường hút thuốc lá, mặc váy ngắn, mồ hôi thấm ướt mái tóc xoăn, môi đỏ mọng thâm thúy nhếch lên, phong cách rất quyến rũ người khác.
Tề Chân lại mở to hai mắt, nhỏ giọng nói: "Cô Mai Hạc Sanh?"
Người phụ nữ trước mặt gật đầu một cái, vươn tay vuốt ve thái dương Tề Chân, giọng nói nhẹ nhàng pha lẫn chút khàn khàn, mang theo một chút Hongkong: "Cô là mẹ của Cảnh Hàng, cháu nên gọi cô là gì?”
Tề Chân nhìn lướt qua Dụ Cảnh Hàng, mới gọi: "Mẹ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT