Mái tóc dài của cô tản ra rối bời, nước mắt vẫn còn đong đầy nhưng dường như lại không quá đau khổ.
Tề Chân không có cảm giác bị vứt bỏ, vì thực ra cô đã bị vứt bỏ từ lâu.
Cô vốn đã không còn hy vọng gì với người mẹ quá đáng kia nữa, nhưng nếu không có rượu vào khiến gan to lên, có lẽ Tề Chân thực sự chỉ nghe bà ta mắng cho xong mà không nói lời nào.
Dụ Cảnh Hàng xoa đầu cô, dùng một tay kéo cô vào n.g.ự.c mình. Bàn tay xoa trên mái tóc xù khiến Tề Chân không nhịn được tóm lấy, dùng hai bàn tay bé nhỏ của cô bọc lại.
Bàn tay của anh lớn hơn cô rất nhiều, đốt ngón tay thon dài rõ ràng, lúc này lại rất ấm áp.
Dụ Cảnh Hàng đưa cô về nhà.
Tề Chân thực sự muốn quay về nhà trọ, tạm thời cô không muốn quay về chỗ mẹ mình.
Trên đường đi hai người cũng không nói gì.
Lúc đợi đèn đỏ, thành phố Hải bắt đầu mưa to như thác đổ, nháy mắt trong xe yên tĩnh như chỉ có mỗi bọn họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT