Dụ Cảnh Hàng nắm lại tay cô, khoác thêm lên người Tề Chân chiếc áo vest rộng: "Mặc ít quá."
Tề Chân ôm vai anh, mặt đỏ rực nói: "Ưm, trời không lạnh mà."
Dụ Cảnh Hàng nhìn cô một cái, cười nhẹ.
Dụ Cảnh Hàng đưa Tề Chân rời đi, tổng giám đốc Tôn chỉ có thể nói với cô gái nhỏ: "Tạm biệt, lần sau gặp nhé em gái, lần này gặp vội quá đi mất, đến lúc đó tôi mời em đến tiệc bể bơi..."
Nói còn chưa xong đã bị Dụ Cảnh Hàng liếc nhẹ, Tôn Hâm Hàng ngay lập tức câm miệng không dám nói thêm nữa.
Tề Chân ngước mắt lên, không hiểu gì: "Sao thế?"
Dụ Cảnh Hàng xoa xoa đầu của cô: "Không có chuyện gì đâu."
Khi Tề Chân đi lên thang máy đầu vẫn vô cùng mơ hồ, cho đến khi ra ngoài thang máy, cô mới cúi đầu nói: "Em xin lỗi, hôm nay, em đã không nói rõ ràng với anh."
Dụ Cảnh Hàng luôn rất khoan dung với cô, dường như anh chưa bao giờ so đo lỗi sai nào của cô: "Em không phải cố ý mà."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT