Hoàng Văn Tĩnh nói: “Tớ nguyện ý chịu mọi trừng phạt, có thể viết giấy nợ cho cậu, chỉ cầu xin cậu đừng tố cáo tớ, cũng đừng nói lại với giáo viên phụ đạo, được không?”
Cô ấy cảm thấy giá mười vạn đồng Euro là quá khoa trương, càng không tin ai lại có thể mua chiếc váy quý như vậy.
Kiểm tra nhãn hiệu trang phục này, một cái váy, một bộ quần áo mấy vạn nhân dân tệ cũng rất bình thường, từ đâu ra hơn mười vạn Euro.
Tề Chân nhìn cô ấy một cái, chỉ nhẹ giọng nói: “Được rồi.”
Hô hấp Hoàng Văn Tĩnh phập phồng: “Cậu không cần phải nói giống như đang bố thí, huống hồ tớ chỉ mặc có một lần mà thôi.”
Sau đó cô ấy hít sâu một hơi: “Dựa theo khoản bồi thường cho cậu, hoặc coi như tớ thuê một lần, có thể chứ? Tớ không hy vọng sẽ thiếu tiền cậu.”
Kỳ thật Tề Chân có chút tính toán trong lòng: “Tớ nói đều không cần tính nha, cậu xin lỗi, tớ chấp nhận, không phải được rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play