Dụ Cảnh Hàng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô, bất lực và dịu dàng.… …Ngày hôm sau lúc Tề Chân thức dậy thì vẫn còn sớm, Dụ Cảnh Hàng hình như cả một đêm không có ngủ.Tề Chân mở chăn ra ngồi dậy, dụi dụi mắt: “Làm sao vậy?”Dụ Cảnh Hàng thử nhiệt độ cho cô, đưa tay xoa xoa đầu cục cưng: “Công ty có việc.”
Tề Chân ôm lấy mặt của anh, lòng bàn tay cảm thấy khô ráp, ngứa ngứa.Cô ấy mở to đôi mắt.Tề Chân lại nói: “Anh ngủ một chút đi, chúng ta ăn cơm ở trong phòng có được không?”
Dụ Cảnh Hàng dù có chút mệt, nhưng vẫn có thể chăm sóc cho cô.Chỉ là Tề Chân rất nghiêm túc, anh không muốn để cho cục cưng của mình thất vọng, cho nên đã đi nghỉ ngơi một chút.Tề Chân không phải là ngôn ngữ không thông, thì cũng là nhút nhát, không phân biệt trong nước và ngoài nước.Dụ Cảnh Hàng biết tính cách của cô như vậy là từ đâu.
Khi còn nhỏ, cô bị mẹ ép tham gia các cuộc thi khiêu vũ, học nghệ thuật, rèn luyện thân thể và tư thế, và học hành chăm chỉ.Vốn dĩ cơ thể lại rất yếu, mà cũng không thể theo kịp các tiết học, vì lý do này mà bà nội với mẹ cũng cãi nhau.Nhưng Chân bảo là do mẹ sinh, nên làm bà nội xen vào càng khó hơn.Cách yêu thương một đứa trẻ tuyệt nhiên là không giống nhau.
… …Cuối cùng cô cũng tương đối may mắn, không có bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là khiến tính cách của cô trở nên luôn né tránh và nhút nhát.
Phản ứng đầu tiên khi gặp sự cố là lao vào vòng tay của chồng, dính người và dựa dẫm vào người khác.Tề Chân gọi điện thoại cho phục vụ phòng rất nghiêm túc, nghe qua không có gì là ngại ngùng, gọi vài món ăn sáng theo kiểu mỹ cổ điển.
Cô gái nhỏ suy nghĩ, lại không biết là Dụ Cảnh Hàng thích ăn cái gì.Cô ấy ngồi ở mép giường, lắc lắc đôi chân, cúi đầu xuống hôn lên mặt chồng.Cô gái nhỏ nói nhỏ: “Chồng cứ ngủ ngon đi, em đi ra ngoài, đợi đồ ăn sáng đến em sẽ gọi anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT