Có lẽ Lạc Lâm Trân sống cũng rất tốt, ngày nào cũng đăng những món trang sức, châu báu lên mạng xã hội, còn cả những món đồ xa xỉ hay là những buổi trà chiều với những người bạn hay đánh bài cùng bà.
Kể khổ với cô trong tin nhắn nhiều như vậy, sau khi được trả lời nhiều quá thì bà không tìm đến con gái nữa.
Cô do dự một chút, chạy xuống vườn hoa, khoác áo khoác nghe điện thoại.
Giọng của Lạc Lâm Trân vẫn hay như vậy, bao giờ cũng rất nhã nhặn.
Mẹ nói: “Mẹ sắp đến cửa chung cư của con rồi, có mang cho con chút đồ ăn với đồ dùng, tan học thì về đây.”
Tề Chân nghĩ một chút rồi nói: “Con đã chuyển ra ngoài ở rồi, mẹ không cần đến đâu.”
Bà mẹ nhăn mày, do dự một chút, để chiếc túi sang ghế phụ, hỏi cô: “…. người trên tạp chí, có phải là con không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT