Tề Chân được cô nhắc nên mới nhớ ra.
Lúc còn nhỏ thì hình như cô còn biết một chút, nhưng có lần bà nội đưa cô ra biển trơi, bởi vì nhỏ con quá nên thiếu chút nữa trượt ra khỏi chiếc phao, bị rơi xuống nước uống mấy ngụm nước biển liền, về nhà xong thì bị sốt.
Vì thế mà mẹ cô đã rất giận bà cô, say đó thì không cho cô đi bơi nữa.
Cô đến bây giờ vẫn còn tiếc nuối, hơi ám ảnh với nước.
Lúc Tề Chân xuống tầng, Dụ Cảnh Hàng đeo mắt kính không tròng đọc báo.
Giọng cô hơi khàn, bảo anh là mình không tìm được đồ bơi.
Dụ Cảnh Hàng lật một trang báo mới, xem tin tức thời sự, nhẹ nhàng nói: “Vậy thì đừng đi học nữa, ở nhà với chồng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT