Tề Chân thật nghe lời ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ, hai má phúng phính, lúc cô ngủ trông càng đáng yêu hơn.
Hồng hộc hồng hộc, ngủ đến ngon lành. Nhà hàng nằm gần bên con sông lớn của Thưởng Hải, Lý Viện Viện đã từng nghe nói về nhà hàng này, mang đúng chuẩn khẩu vị của Thượng Hải.
Tề Chân nắm tay anh nói: “Anh có đặt bàn trước sao?”. Nói xong cô liền cảm thấy bản thân đang hỏi một vấn đề ngu ngốc.
Dụ Cảnh Hàng đeo kính đen, cúi đầu nói với cô: “Ông chủ nhà hàng và anh là bạn bè.” Lúc anh không cười trông có vẻ rất thờ ơ lãnh đạm. Tề Chân liền gật đầu: “À.”
Dụ Cảnh Hàng mời khách, nhưng bọn người Lý Viện Viện thì đều theo ý chủ nhân, do không có nhiều hiểu biết nên cũng không muốn làm loạn lên.
Dụ cảnh hàng hỏi bọn họ có muốn uống rượu không, theo thứ tự rót các loại rượu khác nhau cho hai cô gái. Chiếc cố có phần dài ánh lên màu hồng rực rỡ và dịu dàng, trông rất đẹp mắt.
Tề Chân nhìn chằm chằm cố nước chanh dành cho con nít mà không nói tiếng nào. Kinh Tử không đành lòng: “Cục cưng uống ly của mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT