Lý Viện Viện châm chọc cô: “Lại đụng chạm vào chỗ nào nữa đây hả em gái? Chị không hiểu, bọn em tươi trẻ đáng yêu để làm gì mà lại đi đụng chạm đến Dụ Cảnh Hàng, bộ có quan hệ gì với bọn em sao?”
Tề Chân tủi thân nói: “Không có, em chỉ là khen ngợi anh ta thôi mà.” Lý Viện Viện không còn biết nói gì, cũng không biết quan tâm là vì ai nữa.
Dụ Cảnh Hàng là ông chủ của Phong Thản Tri, địa vị cao không thể tả, vậy mà lại chịu nhục cùng đứng song hành với Phong Thản Tri.
Nếu bạn nói với mặt trời rằng, độ sáng của ngài và bóng đèn nhà bạn cũng không có gì khác biệt, thì mặt trời cũng chỉ mỉm cười và kêu bạn cút đi, làm gì có chuyện khen bạn rằng ‘cục cưng thật sự rất ngoan nha’ được chứ!
Nhưng đây cũng chỉ là giả thuyết, địa vị của Dụ Cảnh Hàng cao như vậy, kỳ thực cũng không có hứng thú để ý mấy việc này.
Hội trường Đại học S rất rộng rãi, chiều cao từ trên xuống hơn chục mét, chỗ ngồi của sinh viên được sắp xếp từ cao xuống thấp vây theo hình dạng của phòng, trên đài diễn thuyết còn sắp xếp cả vị trí cho dàn nhạc chuyên dụng. Lần này Dụ Cảnh Hàng đến Đại học S diễn thuyết cũng mời đến dàn nhạc giao hưởng lớn.
Sinh viên ngồi đầy hết hơn phân nửa hội trường, kỳ thực có rất nhiều nam sinh đến, so với tưởng tưởng hoàn toàn khác nhau. Không giống như đại nhạc hội của Phong Thản Chi, chiếm đa số đều là nữ sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play