Phùng Gia Ấu lúc này chỉ vì muốn tranh hơn thua. Bị Tạ Lãm đè xuống, nàng lập tức chống hai tay lên vai hắn, ngăn không cho hắn cúi xuống hôn mình, lại cười chế giễu: “Chàng giỏi thì cứ nhịn thêm nữa xem nào."
Tạ Lãm lo nàng đau tay, không dám dùng sức ép: “Nàng cũng biết ta đang nhịn, chẳng phải sợ nàng sau này lại trách ta sao? Không tin lời ta nói là thật à?"
Phùng Gia Ấu nhún vai, giọng thản nhiên: “Vài câu đơn giản thôi, ta tin hay không quan trọng lắm sao? Đáng để chàng với ta tranh cãi vậy ư?"
Tạ Lãm cảm thấy hơi bực: "Dĩ nhiên là quan trọng, dĩ nhiên là đáng. Hơn nữa, ta phát hiện ra nàng còn hăng máu hơn cả ta."
Hăng máu?
Gà chó mới bị nói là hăng máu, Phùng Gia Ấu lập tức nghiến răng muốn mắng. Nhưng chưa kịp nói, Tạ Lãm đã luồn cánh tay qua eo nàng, kéo nàng sát lại gần.
Thắt lưng mảnh khảnh bị nâng cao, nàng mất thăng bằng, hai cánh tay vốn đẩy hắn ra giờ lại quàng lấy cổ hắn. Cái tâm tranh thắng vừa nãy đã bị cơn thẹn thùng cuốn đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT