Phùng Gia Ấu chẳng ngăn hắn lấy đao, bởi nàng đang sững người ngơ ngẩn, chưa rõ vì sao Tạ Lãm bỗng nhiên nổi giận.
Đến lúc nàng hồi tỉnh thì vội vàng chạy tới túm đai lưng hắn từ phía sau: "Phu quân, chàng có hiểu lầm gì không? Quan lớn cùng triều khó mà tặng bạc, phần nhiều là tặng nhà, cửa tiệm, đồ cổ, thư hoạ hoặc mỹ nhân, làm sao có chuyện sỉ nhục?"
Tạ Lãm chẳng dám mạnh tay gỡ nàng ra: "Không giống đâu. Hắn vốn muốn ép ta bỏ nàng để cướp nàng về. Bây giờ gửi tới một ngôi nhà, ngoài mặt là xin lỗi, thực chất là ý nói hắn chưa từ bỏ, quyết phải đem nàng 'Kim Ốc Tàng Kiều, chẳng phải sỉ nhục thì là gì?"
Phùng Gia Ấu tròn mắt ngạc nhiên, không hiểu nổi sao hắn lại suy ra được như vậy.
"Nếu đã thế, chàng chờ đã.” Nàng buông tay, chạy vào phòng lấy thẻ bài của Thẩm Khâu, nhét vào hông hắn rồi dặn: “Nhớ chú ý giữ chừng mực."
"Ta biết mà." Tạ Lãm thấy nàng không ngăn cản, càng chắc chắn mình đúng, liền ra cửa, lên ngựa thẳng tiến về phủ Đại Đô Đốc.
Đến nơi, hắn không vội xông vào, mà xuống ngựa trước cửa, đi nhanh tới: "Ta tìm Tề phó thống lĩnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT