Tạ Lãm đứng đó, mặt bối rối.
Hắn thầm mắng mình không biết bao nhiêu lần, bốc đồng làm chi để ra nông nỗi rối rắm này, còn không thể tự đi dọn dẹp. Mà, để Bùi Nghiên Chiêu hứng tội cũng tốt. Trước đây y thường xuyên bắt nạt Phùng Gia Ấu, giờ cho y nếm mùi bị bắt nạt đi.
Tuy nhiên, câu "dám làm không dám nhận" của Phùng Gia Ấu lọt vào tai Tạ Lãm nghe thật chói. Tạ Lãm chưa bao giờ đẩy lỗi lầm của mình cho người khác, kể cả kẻ thù, hắn không làm được.
"Tạ huynh đừng sợ." Thẩm Thời Hành cổ vũ, "Ở đây là Đại Lý Tự, huynh ấy đột nhập Phùng phủ, phá hủy tài sản, theo luật có thể bắt lấy vẫn tội. Ta đại nghĩa diệt thân sẽ làm nhân chứng cho huynh, mọi người cùng nhau trừng trị tiểu nhân đê tiện."
Tạ Lãm thật sự muốn đập chết Thẩm Thời Hành.
Bùi Nghiên Chiêu chừng như đã hiểu ra: "Đệ đừng nói lung tung, ta đánh đệ ngất xỉu xong vẫn ở lại trong phòng, cả đêm không hề ra ngoài."
Thẩm Thời Hành chất vấn: "Vậy khi không huynh đánh ngất đệ làm gì? Nếu không muốn đệ đi xem thẩm tra thì sao không nói trước? Nhất định là đêm qua vì ở gần phu thê hai người họ, trong lòng huynh càng phẫn uất, không nhịn nổi nên chạy đến Phùng phủ trút giận!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play