Trên đường về, Lục Tuân nhìn thấy dáng vẻ của cháu trai mình, liền quay sang nhìn Thẩm Nghiên.

"Về nhà rồi, chắc ông nội phải cảm ơn em, nuôi thằng bé tốt như vậy."

"Không trách em là được rồi, chắc về nhà sẽ càng nghịch ngợm hơn!"

Trước đây là vì thằng bé không chịu ăn cơm nên mới nghịch, nhưng bây giờ thì chịu ăn rồi, chỉ là tính cách cũng trở nên nghịch ngợm hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play