Mặc dù là đang kể lể tâm sự, Mâu Chi Thanh vẫn giữ vẻ hàm súc, khắc chế như vậy. Nước mắt Mã Hưu đã kìm nén bấy lâu cuối cùng vẫn thấm ướt bờ vai Mâu Chi Thanh, và cũng chảy vào tận đáy lòng của cả hai.
Mâu Chi Thanh ôm lấy đầu Mã Hưu, cô nàng này khóc nghe sao mà khó coi quá, cứ nức nở, sụt sịt, làm cho lòng nàngvừa thấy khó chịu lại vừa thấy đau lòng.
Một tiếng thở dài không thành tiếng... Trong tình huống này, người đáng lẽ phải khóc chính là mình mới đúng chứ, người này thì hay rồi, khóc thay cả phần của mình, làm mình chẳng còn cách nào để mà phát tiết nữa.
"Em... em mấy năm nay, em định... em định lên mạng tìm tin tức của chị," Mã Hưu khóc đến mức nấc lên từng tiếng, một câu nói mà đứt đoạn, vỡ vụn, "Em tìm mãi mà không thấy, chị... chị là không có... không có đăng bài nào, hay là chị không đăng được?"
Một lời nói trúng tim đen, lại là một cách diễn đạt thật ý nhị. Chỉ cần là Mã Hưu, nhất định có thể hiểu...
Mâu Chi Thanh nâng đầu cô dậy, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đều đã sưng húp lên vì khóc, trong lòng nàng nhói lên từng cơn đau buốt. Hai con người tâm ý tương thông có lẽ đến cả những cảm giác trên dây thần kinh cũng dùng chung, những dằn vặt mà đối phương đã phải chịu đựng dường như cũng sẽ được giải tỏa ở một mức độ tương tự nơi chính mình.
Mâu Chi Thanh không hề ghét bỏ vẻ mặt xấu xí với nước mũi lòng thòng của Mã Hưu, nàng dùng liền năm tờ khăn giấy cuối cùng cũng lau sạch sẽ những vết bẩn trên mặt cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play