Chìm trong dòng hồi ức có phần đau xót, Mâu Chi Thanh chỉ biết cười khổ. Có lẽ, sự phản đối từ cha mẹ Viên Ca chỉ là giọt nước tràn ly, còn những khác biệt sâu xa giữa họ vốn đã tồn tại từ rất lâu rồi. Dẫu cả hai đã cố gắng lờ đi, cố gắng quên lãng, bức tường vô hình ngăn cách tình cảm ấy vẫn sừng sững ở đó.
Tại sao Viên Ca cứ thích trêu chọc nàng? Phải chăng chỉ để nhìn cái vẻ ngoài cứng miệng nhưng trong lòng lại mềm yếu, giận dỗi đến dậm chân của nàng thôi sao?
Giờ ngẫm lại mối tình này, Mâu Chi Thanh mới vỡ lẽ, Viên Ca hết lần này đến lần khác làm những hành động đó, chẳng qua cũng chỉ để tự xác nhận lại tình cảm của chính mình mà thôi.
Khi Viên Ca trêu nàng "giỏi che giấu cảm xúc", cậu ấy nào đâu nói ra nỗi bất an của riêng mình. Cả hai người họ, ai cũng có lòng tự trọng cao, chẳng dễ dàng tỏ ra yếu đuối. Thay vì chủ động bày tỏ lòng mình, họ lại cứ chờ đợi tín hiệu từ đối phương rồi mới dám tiến tới. Nhưng nếu cả hai cùng giữ lối suy nghĩ ấy, kết cục chỉ có thể là đẩy nhau ra xa hơn mà thôi.
Thôi thì, cứ vậy mà kết thúc đi... Càng dây dưa, tổn thương lại càng thêm sâu sắc. Cảm ơn cậu, Viên Ca, vì đã đủ dũng cảm buông tay khi mối quan hệ của chúng ta còn nhiều trắc trở, khi tớ vẫn còn đang loay hoay giữa những bất ổn.
Gió bất chợt nổi lên, Mâu Chi Thanh lặng nhìn những chiếc lá khô xoay vòng rồi rơi xuống. Lòng đất là nơi mọi sinh mệnh tìm về, và cũng là điểm khởi đầu cho một hành trình mới. Từ nay mỗi người một ngả, mỗi người bắt đầu một cuộc đời riêng!
. . . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT