"Vậy phải hỏi Lão Mã của con rồi." Ánh mắt Mâu Chi Thanh nhẹ nhàng lướt qua Mã Hưu, không kiều diễm, không quyến rũ, nhưng lại có một vẻ trêu đùa không nói nên lời.
Mã Hưu – người nãy giờ vẫn chưa lên tiếng, cũng không có hành động gì kỳ quái – gãi gãi đầu, lẩm bẩm: "Ừm... Chị chắc không đến mức bây giờ mới muốn nói em trông có duyên hài hước đấy chứ?"
"Ha ha ha ha." Mâu Duyệt ngược lại là bị những lời này làm cho bật cười, gật gật đầu đồng tình.
Mã Hưu tức giận lườm cô bé một cái, mình tuy hành vi cử chỉ có hơi giống diễn viên hài, nhưng diện mạo rõ ràng là thuộc dạng khí chất minh tinh điện ảnh kia mà.
"Chị chỉ là nhớ lại năm đó em đột nhiên quyết định theo đuổi chị, rồi vụng về chạy đến tặng sữa chua," Mâu Chi Thanh chìm vào những hồi ức không quá xa xôi, "Kết quả là em lại thò tay vào ngực áo nói là áo lót của mình bị rách. Lúc đó chị liền nghĩ, ngực em rốt cuộc là cỡ bao nhiêu, lớn đến mức áo lót cũng không chứa nổi."
Nói đến đây, trong mắt Mâu Chi Thanh ánh lên một tia yêu thích và ngưỡng mộ khó có thể phát hiện: "Sau khi ở bên nhau, thật sự đã từng sờ qua, cũng từng gối đầu lên rồi, chị mới tin là đúng là đủ để làm rách cả áo lót thật. Cái áo lót đáng thương."
Vừa dứt lời, cánh tay dài của Mã Hưu vươn ra ôm lấy thân thể Mâu Chi Thanh, vây nàng vào trước ngực mình, rồi thì thầm bên tai nàng: "Bây giờ lại để chị cảm nhận một chút nữa được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT