"Đồn trưởng Hoàng, tôi không có vấn đề về thần kinh đâu," Trình Xuân Nha vội vàng nói. "Nếu ông không tin, có thể đưa tôi đến bệnh viện lớn để kiểm tra."
"Còn về hôm qua," nói đến đây, Trình Xuân Nha lại không kìm được nước mắt. "Tôi bị nhà họ Lữ nhốt nhiều năm như vậy, đã sớm trở thành một cái xác biết đi rồi. Đó là lý do hôm qua tôi mới như vậy, nhất thời không phản ứng kịp."
"Chủ yếu là quá bất ngờ, bất ngờ đến mức choáng váng. Tôi đã chuẩn bị tinh thần bị nhà họ Lữ nhốt cả đời, thật sự không ngờ lại có ngày được giải thoát."
"Đồn trưởng Hoàng," Trình Xuân Nha đứng dậy quỳ xuống. "Tôi thật sự rất cảm ơn các ông. Nếu không phải công an đến giải cứu, thì cả đời tôi cũng đừng mong thoát khỏi nhà họ Lữ."
"Mau đứng dậy, cô làm gì vậy," Đồn trưởng Hoàng lập tức đứng dậy đỡ Trình Xuân Nha lên. "Đấu tranh với tội phạm là trách nhiệm của chúng tôi. Chúng tôi chỉ đang làm tròn bổn phận của mình thôi, nhân dân không cần phải cảm ơn công an chúng tôi gì cả."
"Tuy nói vậy, nhưng tôi vẫn phải cảm ơn các đồng chí công an," Trình Xuân Nha lại lau nước mắt. "À phải rồi, Đồn trưởng Hoàng, có thể sắp xếp cho tôi đi bệnh viện kiểm tra càng sớm càng tốt không?"
"Tôi thật sự rất hận nhà họ Lữ, đặc biệt là Lữ Nhị. Nỗi đau mà anh ta đã gây ra cho tôi, khiến tôi chỉ muốn nhìn thấy anh ta phải chịu sự trừng phạt của pháp luật ngay lập tức."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT