Bà Trình lười để ý đến chắt trai, mà quay sang nói với lão thủ trưởng Tưởng: "Ông này, thấy ông giờ đã khá hơn nhiều tôi cũng yên tâm. Hai bà cháu tôi còn phải lên núi, không nói chuyện với ông nữa."
"Tiểu Vĩ," bà Trình cúi xuống nhìn chắt trai. "Mau chào ông đi con."
"Ông ơi, tạm biệt," Trình Phi Vĩ cẩn thận nhét tấm huân chương vào túi, dùng tay vỗ vỗ lên túi rồi nhìn lão thủ trưởng Tưởng cam đoan một cách thận trọng: "Ông ơi, ông yên tâm đi! Con nhất định sẽ giúp ông giữ gìn tấm huân chương này thật tốt."
"Được, được, ông yên tâm lắm," lão thủ trưởng Tưởng vui vẻ nói.
Sau đó, ông ấy dõi theo bà Trình và Trình Phi Vĩ rời đi, ánh mắt đầy lưu luyến. Người già là vậy, đặc biệt thích trẻ con. Huống chi là một đứa trẻ như Tiểu Vĩ, lão thủ trưởng Tưởng vô cùng quý mến.
"Haiz!"
Ông ấy lại thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT