“Con biết rồi thím,” Trình Xuân Nha cười bất lực, “Con giờ đã sáng mắt rồi, sẽ không ngốc nghếch như trước nữa đâu.”
Cùng lúc đó, tại nhà họ Ngô.
Mẹ Ngô sờ soạng bước vào bếp: “Hạo Phượng, cái con bé chết tiệt này, sao cơm vẫn chưa nấu xong? Anh hai mày đói lắm rồi mà mày làm gì cứ chậm chạp vậy?”
“Mẹ, sắp xong rồi, đợi một lát nữa.” Ngô Hạo Phượng nói với giọng yếu ớt, chẳng dám cãi lời mẹ, bây giờ cô ta vẫn đang đau nhức khắp người.
Trong lòng thì lại tức giận vô cùng!
Tại sao mọi việc đều đến tay cô ta, trong khi anh hai lại chẳng phải làm gì, cứ ngồi chờ ăn cơm.
Ngô Hạo Phượng bây giờ vô cùng nhớ những ngày Trình Xuân Nha còn ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT