“Tính toán gì chứ,” Cha Trình hằn học nói, “Làm gia đình chúng ta mất mặt, nếu cục tức này mà nuốt xuống được, thì sau này ở trong thôn chúng ta thật sự không ngóc đầu lên được đâu!”
“Cha, cha muốn gây sự thì cha đi mà gây,” Trình Phúc Tài vội vàng nói, “Nhưng đừng để mẹ con lại đi gây chuyện nữa, cái con bé chết tiệt đó nói rồi, nếu mẹ con dám đến gây rắc rối nữa, thì người gặp xui xẻo là con và Phúc Căn đó.”
“Đúng vậy,” Trình Phúc Căn cũng vội vàng nói, “Cha, con thật sự bị đánh cho sợ phát khiếp rồi. Nếu cha muốn con trai nuôi cha dưỡng già, lo hậu sự cho cha, thì đừng để mẹ con lại đi gây chuyện nữa.”
Cái con bé chết tiệt đó chỉ nói không để mẹ đi gây rắc rối, chứ không nói cha, vì vậy cha đi tìm hai vợ chồng câm đó tính sổ, chắc là không có vấn đề gì.
“Lão già,” Mẹ Trình ôm khuôn mặt sưng phù như đầu heo, “Tôi thì tôi sợ rồi, ông đừng có mà trông mong tôi lại đến nhà thằng câm chết tiệt đó gây chuyện.”
Cha Trình tức đến mức râu cũng suýt dựng ngược lên.
Ông ta là trụ cột của gia đìnhh, thân là chủ nhà đương nhiên phải lo toan việc nhà cửa êm ấm. Chuyện đối đầu sóng gió như vậy, sao có thể để người chủ gia đình như ông ta ra mặt làm được chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play