Nửa tiếng đồng hồ sau.
“Tam Giảo, Tam Giảo!” Đao Sẹo ôm lấy Tam Giảo bị tang thi cắn vào cổ, khóc không thành tiếng. Đã mất đi nhiều chị em như vậy, giờ lại sắp mất thêm một người nữa, thử hỏi lòng Đao Sẹo sao không sụp đổ chứ?
“Đạ… Đại ca… cho… cho em một phát súng, em… em không muốn… biến thành tang thi.” Tam Giảo nắm chặt tay Đao Sẹo nói.
“Huhu!” Đao Sẹo sụp đổ, khóc nức nở .
Những người khác trong lòng cũng không dễ chịu gì. Hơn nửa năm qua, mọi người đã nương tựa vào nhau trong hoạn nạn, thế nên đối với việc đội lại có người phải ra đi. Tất cả mọi người, kể cả Trình Xuân Nha trong lòng đều không dễ chịu.
Thế nhưng dù có không dễ chịu đến mấy, Trình Xuân Nha cũng chỉ có thể nhận lấy khẩu súng ngắn từ tay Tứ Nhãn, đặt vào đầu Tam Giảo: “Tam Giảo, đi đường bình an nhé! Nếu thật sự có kiếp sau, tôi vẫn mong cô đừng làm người nữa!”
Với tình hình bây giờ, làm người thật sự chỉ là sống chịu tội mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play