“Anh thì có bản chất gì chứ?” Du Tần Phóng tức giận nói, “Trình Xuân Nha, anh thấy em hôm nay thật sự rất vô lý, cứ như là cố ý muốn cãi nhau với anh vậy!”
“Nếu anh nhất định nghĩ như vậy thì tùy anh!” Lời vừa dứt, Trình Xuân Nha liền trực tiếp đóng cửa lại.
Du Tần Phóng đặt tay lên cánh cửa, vốn định gõ cửa. Nhưng mà... thôi vậy, Trình Xuân Nha muốn thế nào thì cứ thế đó đi! Du Tần Phóng anh ta cũng có lòng tự trọng của mình, không thể mãi mãi chiều chuộng tính khí trẻ con của Trình Xuân Nha được, cũng đã đến lúc để Trình Xuân Nha tự suy ngẫm lại tính tình của bản thân.
Tứ Nhãn và Vương Nhất Bá ở cùng một phòng, nhìn thấy Du Tần Phóng đang đứng ở cửa, Tứ Nhãn hỏi: “Vẫn còn cãi nhau với Xuân Nha hả?”
“Ừ!” Du Tần Phóng nhàn nhạt đáp một tiếng, rồi bước vào phòng.
Vương Nhất Bá đang nằm trên giường đọc sách, chỉ hơi xê dịch người một chút, không mở miệng nói gì. Lời nói của Du Tần Phóng trên xe hôm nay, đến bây giờ Vương Nhất Bá trong lòng vẫn rất khó chịu, thế nên lúc này cũng mất đi hứng thú nói chuyện với Du Tần Phóng.
Phòng của Tứ Nhãn và Vương Nhất Bá có hai cái giường, một lớn một nhỏ, Vương Nhất Bá ngủ ở cái giường lớn hơn. Đây cũng là lý do tại sao Vương Nhất Bá lại muốn xê dịch người một chút, dù sao Du Tần Phóng chắc chắn sẽ phải ngủ cùng giường với anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play