“Phó đại đội trưởng Hàn bây giờ trong lòng chắc vui vẻ lắm nhỉ!” Hàn Tín Quốc âm dương quái khí nhìn Chu Thiếu Vĩnh nói, “Chắc tiểu đoàn trưởng Chu cũng đã biết, đoàn trưởng gọi tôi đến quở trách một trận, thế nên tiểu đoàn trưởng Chu bây giờ trong lòng chắc vui vẻ lắm!”
“Tâm tư nham hiểm là chuyện của anh, đừng có nghĩ người khác cũng giống anh,” Chu Thiếu Vĩnh lạnh lùng nhìn Hàn Tín Quốc, “Nhưng có một câu tôi vẫn muốn nói với anh, mà mãi không có cơ hội.”
“Hôm nay vừa hay có cơ hội này, thì tiện thể nói với anh luôn,” Chu Thiếu Vĩnh trên mặt hiện lên một nụ cười hạnh phúc, “Cảm ơn anh năm đó đã bạc bẽo vô tình, ly hôn với Xuân Nha, bằng không bây giờ tôi làm sao có được một người vợ và con gái tốt đến vậy!”
Sắc mặt Hàn Tín Quốc lập tức sa sầm, không nói một lời liền quay người bước nhanh rời đi, tránh khỏi tầm mắt của Chu Thiếu Vĩnh. Bằng không, anh ta sợ mình sẽ không kiềm chế được cơn giận trong lòng.
“Cậu nói gì?” Đoàn trưởng vẻ mặt đau đầu nói, “Cái thằng nhóc này, lại bày trò gì cho tôi nữa, điều chuyển, cậu muốn điều chuyển đi đâu!”
“Đoàn trưởng, tôi biết gần đây có lệnh điều chuyển đến biên phòng, tôi muốn đi biên phòng, xin đoàn trưởng hãy ghi tên tôi vào lệnh điều chuyển đó đi!” Chu Thiếu Vĩnh vẻ mặt không cảm xúc nói.
“Được rồi, được rồi, đừng có bày ra mấy cái trò linh tinh đó cho tôi nữa, muốn điều chuyển đến biên phòng, cậu cứ chết cái ý định đó đi!” Đoàn trưởng tức tối nói, “Cậu đã biết lệnh điều chuyển, thì nên rõ, lệnh điều chuyển lần này là dành cho cán bộ cấp đại đội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT