“Được!” Hàn Tín Quốc nghiến răng nói, “Cứ theo lời cha, con mỗi tháng sẽ gửi về hai mươi đồng.”
“Con không về, con không về quê đâu!” Hàn Bảo Tuấn vẫn còn khóc lóc ầm ĩ.
Đã sống ở thành phố hai năm, Hàn Bảo Tuấn đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống thành phố, căn bản không muốn về quê.
Hàn Bảo Tuấn cũng thật sự hối hận rồi, hối hận không nên đẩy Diệp Tố Viện, nếu sớm biết kết quả sự việc sẽ như vậy, nó chắc chắn nói gì cũng sẽ không đẩy Diệp Tố Viện đâu.
Tất cả đều tại Trình Xuân Nha đó, nếu không phải Trình Xuân Nha đó nói những lời đó với nó, nó cũng sẽ không nghĩ đến việc đẩy Diệp Tố Viện.
Cứ như vậy, Trình Xuân Nha bị cái thằng con bất hiếu Hàn Bảo Tuấn hận sâu sắc.
Cha Hàn và mẹ Hàn sáng hôm sau liền dẫn cháu nội rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT