“Cô… cô rốt cuộc muốn thế nào!” Bạch Tích Sương đẩy Yến Chu Vũ đang chắn trước mặt cô ta ra, khóc lóc nói với Trình Xuân Nha, “Tôi rốt cuộc đã đắc tội gì với cô, mà cô lại cứ nhắm vào tôi như vậy!”
Trình Xuân Nha vẻ mặt ngổ ngáo, ngoáy ngoáy tai: “Thanh niên trí thức Bạch, xin hãy chú ý lời nói của cô, cô mà tùy tiện vu khống tôi như vậy, tôi có thể sẽ tức giận đó!”
“Còn nữa! Tôi bây giờ dù sao cũng là người làm việc ở thành phố, người quen biết tự nhiên cũng nhiều lên rồi, tôi vừa mới quen được một cô em gái ở nhà máy, vừa hay anh trai cô ấy là một Ủy viên Hồng quân!”
“Thanh niên trí thức Bạch, cô nói nếu tôi đem vấn đề của cô nói cho anh trai cô em gái tôi nghe, cô nghĩ anh trai cô em gái tôi sẽ làm gì!”
Mặt Bạch Tích Sương tái mét lại.
Dù sao cô ta quá hiểu sự đáng sợ của Ủy ban Hồng quân rồi, bằng không cha mẹ cũng sẽ không đưa cô ta xuống nông thôn.
“Trình Xuân Nha, cô đủ rồi đó!” Yến Chu Vũ đỏ mắt nói, “Tôi cảnh cáo cô, cô vừa phải thôi, đừng quá đáng quá, bằng không đừng trách tôi không khách khí với cô!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play