“Ấy! Cái thằng này…” Tầm Đào bật cười lắc đầu, rồi đi vào trong nhà.
“Mẹ, mẹ quá đáng thật!” Tầm Đào vừa ngồi xuống bàn ăn, Thu Hà đã nổi đóa lên, “Mẹ thương chú ba thì thôi đi, bây giờ ngay cả cô tri thức trẻ Trình còn chưa về làm dâu mà mẹ cũng thiên vị đến mức như vậy.”
“Có người mẹ chồng nào như mẹ không? Con nhớ hồi xưa con còn chưa về làm dâu, sao không thấy mẹ bảo Lạc Quốc đưa cho con một quả trứng nào vậy?”
“Chị dâu cả, chị đừng làm loạn nữa,” Lưu Hương Hoa cười khẩy nói, “Làm loạn thì có ích gì chứ? Lòng dạ của một số người vốn đã lệch lạc rồi, chúng ta dù có bất mãn đến mấy cũng vô ích, ai bảo chúng ta là phận con dâu chứ?”
“Mẹ chồng đã muốn thiên vị, chúng ta là con dâu lẽ nào còn có thể chống đối mẹ chồng sao? Chẳng sợ bị người ta cắn ngược lại, nói chúng ta bất hiếu.”
“Nhìn xem, cái miệng này nói hay thật, chuyện đúng chuyện sai đều do cô nói hết, làm như tôi cái người làm mẹ chồng này độc ác lắm vậy, may mà bây giờ tôi già rồi còn làm được việc, bằng không bị con dâu ngược đãi, có khi còn có nỗi khổ mà không nói nên lời nữa!” Tầm Đào cười lạnh nói.
“Cô thật sự không muốn yên ổn phải không?” Khang Lạc Thành mặt tối sầm nhìn Lưu Hương Hoa nói, “Tôi hôm qua đã nói rồi, nếu cô thật sự không sống chung được nữa, thì cô cút về nhà mẹ đẻ đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play