“Xem cô kìa, ăn uống no đủ rồi mà vẫn không ngậm được mồm!” Tầm Đào sầm mặt xuống, “Con dâu hai à, làm người không thể quá tham lam được, mùi thơm của bánh bao nhân thịt còn chưa tan hết đâu đấy!”
“Mẹ à, con chỉ nói vậy thôi, sao mẹ lại giận dữ đến thế chứ?” Lưu Hương Hoa bĩu môi nói:
“Thôi được rồi, cô bớt nói lại đi!” Khang Lạc Thành nói với vợ, “Chẳng qua là mấy viên kẹo thôi, hơn nữa tình trạng của thằng ba cô đâu phải không biết, sao lại muốn trẻ con giành kẹo với thằng ba chứ?”
Lưu Hương Hoa lập tức tức sôi bụng, nhưng cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Nói gì được đây! Dù sao cha mẹ chồng vốn dĩ vẫn luôn thiên vị con trai út. Ngay cả ông chồng chết tiệt của cô cũng thiên vị thằng em ngốc đó, nên Lưu Hương Hoa có thể nói gì đây.
“Chị dâu hai, không phải em không chia kẹo cho các cháu đâu,” Khang Lạc Văn vẻ mặt như người làm sai, “Mà là cô tri thức trẻ Trình nói rồi, kẹo chỉ cho em mỗi ngày ăn một viên thôi.”
“Nếu mà chia kẹo cho các cháu ăn, thì chẳng phải em sẽ không thể mỗi ngày ăn một viên kẹo sao? Để cô tri thức trẻ Trình biết được, cô ấy chắc chắn sẽ giận đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT