“Lão bà này, bà thật sự bị mất trí rồi!” Văn Hạ tức giận đẩy Bạch Hải Điềm một cái, “Phì! Cái gì mà con gái ruột! Cả công xã này ai mà chẳng biết con bé Giang Vạn Cầm căn bản không phải con cháu nhà họ Giang!”
“Cũng chỉ có cái lũ có bệnh nhà các người là cứ tự lừa dối mình thôi! Tôi thật sự bị cha mẹ tôi hại rồi, mới xui xẻo tám đời mà gả vào cái nhà các người!”
“Mày dám đẩy tao!” Bị Văn Hạ đẩy một cái, Bạch Hải Điềm suýt nữa thì ngã xuống đất, nếu không phải con rể kịp thời đỡ lấy bà, bằng không bà chắc chắn sẽ bị ngã đau, “Mày vậy mà dám đẩy tao!”
“Tôi đẩy đó thì sao?” Văn Hạ hai tay chống hông đứng thẳng dậy, “Nếu bà không phục thì cứ đẩy lại đi!”
“Chị dâu hai, chị vừa phải thôi, chẳng lẽ chị thật sự muốn mấy trưởng bối trong nhà tức đến phát bệnh sao!” Chồng của Giang Vạn Cầm, Hoằng Nghị, nói.
“Ồ! Hôm nay không giả vờ nữa sao!” Văn Hạ châm chọc nói, “Nói thật, so với Giang Vạn Cầm, Hoằng Nghị anh mới là người ghê tởm nhất!”
“Ngày thường thì tỏ ra vẻ đôn hậu lễ phép, đối với mấy trưởng bối trong nhà thì cái miệng cứ như bôi mật ong vậy, nhưng thực tế thì một chuyện hiếu thảo đúng nghĩa cũng chẳng làm, ở nhà chúng tôi cứ như ông chủ lớn vậy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play