“Nhà họ không thể nào hào phóng như vậy được, nhưng vấn đề là, con muốn bắt gà mái về, nhà họ dám nói gì sao?” Trình Xuân Nha vẻ mặt kiêu ngạo nói.
Giang Lê khẽ nhíu mày: “Xuân Nha, con làm như vậy là không đúng đâu, con không thể ỷ vào sức mạnh của mình mà làm ra những chuyện hung hăng vô lý được.”
“Bà nội, con cũng không muốn làm như vậy đâu, dù sao con đâu phải là đứa trẻ hư hỏng,”
Vừa nói, Trình Xuân Nha liền vẻ mặt ấm ức, “Nhưng nhà họ Giang thật sự quá đáng lắm, cả nhà họ toàn ăn đồ ngon, nhưng lại chuẩn bị riêng cho con một phần cơm còn tệ hơn cả thức ăn cho lợn.”
“Bữa sáng thì con đã nhịn rồi, ai bảo con vừa đến nhà người ta ở nhờ chứ!”
“Thế nhưng không ngờ bữa trưa vẫn như vậy, họ bảo con bưng một bát cơm còn tệ hơn cả thức ăn cho lợn ra ngoài sân ăn, cả nhà họ lại ngồi trên bàn ăn thịt cá ê hề.”
“Đáng ghét hơn nữa, họ còn nói con chỉ xứng ăn cơm còn tệ hơn cả thức ăn cho lợn của nhà họ, sau này nếu không muốn đói bụng, thì phải ngoan ngoãn giúp nhà họ làm việc, bằng không đừng nói là đồ ăn, ngay cả một ngụm nước cũng không cho con uống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT