“Hầy! Thật ra căn nhà đó đều là nhờ tiền trợ cấp của cha thằng Đại Trụ mà xây nên, để lại cho thằng con bất hiếu đó, cũng coi như là phải đạo, thật sự không có gì để nói nhiều.”
Giang Lê thở dài nói xong, liền ra vẻ không muốn nói thêm.
Thấy Giang Lê như vậy, thật ra mọi người cũng không tiện nói gì thêm.
Xe bò đi mất hơn một tiếng mới đến thị trấn.
Giang Lê trả hai đồng tiền, rồi ôm cháu gái xuống xe bò.
Đúng vậy, phải trả tiền.
Xe bò của công xã này đâu phải cho người ta đi miễn phí, một người một chuyến phải trả một đồng tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play