“A, đúng rồi, vừa rồi ngươi nói, ngươi được Lâm Phàm cứu đúng không?” Chu Thế Thừa hỏi.
“Vâng, đúng là đã được hắn cứu.”
Hoàng Hải vô cùng cảm tạ ơn cứu mạng của Lâm Phàm, ở trong tận thế, có thể gặp được người đồng ý cứu mạng ngươi, quả thật không dễ dàng gì.
Chu Thế Thừa biết Lâm Phàm ra ngoài, tuy rằng lo lắng, nhưng nghe thấy còn sống là tốt rồi, ở trong tận thế, ai cũng có lựa chọn của bản thân mình, người khác không thể quản nhiều.
“Ngươi biết làm gì?” Chu Thế Thừa hỏi, nếu như Hoàng Hải trước mắt này thành thạo một nghề, vậy thì hắn ta có thể đưa ra đãi ngộ tốt hơn một chút, dù sao thì đối phương còn phải nuôi một đứa trẻ.
Cũng không phải là hắn ta nổi lòng thương cảm, mà là đối phương đã từng gặp Lâm Phàm, nếu như là do ngươi cứu, Chu Thế Thừa ta nên cho chút đãi ngộ, thể hiện thái độ, mặt mũi Lâm Phàm ngươi, Chu Thế Thừa ta nhất định phải cho.
Tận thế không phải là chém chém giết giết, đâm sau lưng.
Mà là đạo lý đối nhân xử thế đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play