Lan Nhứ mất hai giây để xác định rõ tình cảnh hiện tại của mình: “Nói cách khác, ta đã rời khỏi Khoảng Không?”
Hệ thống xác nhận ngay: “Không sai, vẫn là ngồi ‘máy bay’ đấy.”
Lan Nhứ sờ sờ lòng bàn tay, mơ hồ cảm thấy có gì đó bất thường: “Trên người ta không phải có cấm chế không cho phép ta rời đi sao?”
“Đúng vậy,” Hệ thống đáp, giọng điệu xen lẫn chút bất lực, “Nhưng cái cấm chế này đối với Thanh Long mà nói, chỉ như một cái búng tay là có thể giải trừ.”
Mối quan hệ giữa Mạnh Sính và Lan Nhứ, tựa như giữa con người và chú thỏ bị nhốt trong lồng sắt. Con thỏ chẳng thể làm gì với cái lồng, nhưng con người lại dễ dàng mở nó ra, ôm chú thỏ vào lòng.
Vậy nên, mặc kệ Mạnh Sính có mục đích gì, Lan Nhứ, với thân phận của một phàm nhân, dù có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Đây chính là sự áp chế giữa các chủng tộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT