Vương Cầm cứ nghĩ mình đang nằm mơ, nhưng bà vừa mở choàng mắt đã thấy một cậu thanh niên đứng cạnh giường, mặc quần áo kiểu mười mấy năm trước, tóc tai nhìn như dân lưu manh, chẳng khác gì đám du thủ du thực đầu đường xó chợ năm xưa.
Cả đời bà cũng không thể nào quên được khuôn mặt này!
“A Hoa!” Trong nỗi vui mừng khôn xiết, bà nhào xuống giường, định chạy tới ôm lấy em trai mình.
Vương Hoa theo bản năng lùi lại một bước.
“A Hoa? Em không nhớ chị à? Chị là chị gái của em đây!” Vương Cầm nôn nóng hô lên.
Vương Hoa gãi đầu gãi tai, ngây ngốc cười nói: “Chị, hiện giờ em là quỷ, tới gần em sẽ có hại cho thân thể của chị.”
“Chị không sợ!”
Hai chị em bọn họ từ nhỏ đã mất cả cha lẫn mẹ, cứ thế nương tựa vào nhau mà sống, tình cảm đôi bên vô cùng sâu sắc. Vương Cầm hơn em trai gần mười tuổi, là chị cả cũng như mẹ.
Tô Dung không hiện hình, cậu nói với Vương Hoa: “Trên người anh có bùa, hẳn là không việc gì. Bùa này có hạn chế thời gian, đánh nhanh thắng nhanh đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play