“Ý ông là gì?” Nghiêm Phụng Khanh bị ánh mắt của Lý Quốc Diên kích thích, vẻ mặt càng thêm u ám: “Ông dựa vào đâu mà dùng ánh mắt đó nhìn tôi? Ông chỉ là một người bình thường, còn tôi là Thiên sư cấp 7, tôi là Phù sư có thiên phú cao nhất của huyền môn!”
“Người có thiên phú cao nhất là Tạ Lãm Châu mới đúng chứ?” Lý Quốc Diên lại một lần nữa đâm vào nỗi đau của ông ta.
Nghiêm Phụng Khanh cười nhạo: “Ông ta là cái thá gì? Chỉ là một tên tán tu nghèo kiết xác, lấy gì ra so với tôi?”
“Nghe nói ông ấy 17 tuổi đã là Phù sư cấp 5, thậm chí có thể vượt cấp chế phù.” Lý Quốc Diên chậm rãi nói: “Còn ông, 18 tuổi mới thăng lên cấp 5, lại không thể vượt cấp chế phù.”
Nghiêm Phụng Khanh: “...”
“Nghe nói ông ấy là người lương thiện chính nghĩa, cực kỳ nhiệt tình với nghề Thiên sư, miệt mài nghiên cứu Phù đạo, chỉ để có thể chế tạo ra những lá bùa tốt hơn để trừ tà bắt quỷ. Là một tán tu mà làm được đến mức này, quả thực là xuất chúng hơn người, nếu không thì Phó Cửu Ca cũng sẽ không…”
“Vậy thì đã sao!” Nghiêm Phụng Khanh ngắt lời ông ấy, khuôn mặt vặn vẹo nói: “Cuối cùng cũng chỉ là một kẻ ngu ngốc, chết ở…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT