Địch Mông đứng dậy, thong thả xoay xoay chiếc búa gỗ đào bỏ túi, cà lơ phất phơ đi xuống đài Trích Tinh.
Anh ấy để tóc húi cua, sống mũi cao, hốc mắt sâu, có vẻ như mang dòng máu dân tộc thiểu số, kết hợp với dáng vẻ cà lơ phất phơ, tạo nên vẻ đẹp trai kiểu bất cần đời.
Á quân Đại hội huyền môn năm kia, rất nhiều người đều nhận ra anh ấy.
Với thân phận tán tu, lại giành được vị trí thứ hai trong Đại hội, lúc đó Địch Mông đã nhận được rất nhiều sự kính trọng từ các đồng đạo và đánh giá cao từ các môn phái, thậm chí có môn phái và gia tộc còn ném cành ô liu với anh ta, nhưng đều bị anh ta từ chối.
Ai có thể ngờ được, một thanh niên có vẻ ngoài phóng khoáng như vậy, lại sớm gia nhập Cục Điều tra cơ chứ?
Phùng Khắc và Địch Mông không phải là người cùng thế hệ, nhưng năm đó Vệ Hoành Uông là người đứng thứ tư trong Đại hội huyền môn, anh ấy có ấn tượng khá sâu sắc với Địch Mông.
Anh ấy rất lịch sự chắp tay thi lễ: “Phùng Khắc của Hành Phong phái, xin chỉ giáo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT