“Có ảnh chụp không?” Thích Tuyền hỏi.
Trịnh Quang Minh có kinh nghiệm cứu người phong phú, tâm tư tỉ mỉ, vội vàng lấy điện thoại di động ra lật tìm trong album ảnh, tìm đến bức ảnh mới nhất, nói: “Tôi cảm thấy có gì đó không ổn, sáng nay trước khi đi, nhân lúc bọn họ không chú ý tôi đã chụp một tấm, không được rõ mặt lắm.”
Trong ảnh, người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa thấp một cách tùy tiện, sắc mặt hơi tái nhợt, hai mắt vô hồn, tay xách một bình tưới nước.
“Lúc đó em ấy chuẩn bị ra ban công tưới hoa.” Trịnh Quang Minh nói: “Tôi đã tắt âm thanh rồi chụp lén một tấm.”
Rất kỳ lạ.
Rõ ràng là một người đã mất đi thần sắc, vậy mà vẫn còn nhớ tưới hoa. Người thích chăm sóc cây cỏ thường rất yêu đời, nếu cô ấy thực sự chịu đả kích lớn như vậy, dẫn đến tinh thần không bình thường, thì làm sao có thể nhớ đến những bông hoa trên ban công?
Thích Tuyền thu hồi ánh mắt, nói: “Đây không phải em gái anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT