Tính tình nàng kia có kém cũng chẳng sao. Hồi còn trẻ, bà cũng từng như vậy—mẫn cảm, đa nghi. Nhưng chỉ cần được trượng phu thương yêu, nâng niu… thì gai nào rồi cũng sẽ mềm.
Tính nết của nhi tử bà, nếu không thích thì thôi, đã thích rồi thì ắt dốc lòng đối đãi. Một cô nương như thế… không sợ dỗ không được.
Quyết rồi, đợi phụ thân tiểu Túc về, phải mau chóng bàn chuyện cầu thân, đính ước.
Cả phủ An gia, thoắt cái trở nên nhộn nhịp hẳn lên.
An phụ và An mẫu bắt đầu chuẩn bị sính lễ và tài vật để cưới thê tử cho con, nhưng quả thực cũng còn ít, phần lớn của cải đều cất tại cố thành Vĩnh Nam, nơi ở chính của họ. Cả nhà vốn chỉ đến Vĩnh An để du ngoạn, gia sản còn để ở quê nhà, chưa thể thu xếp gọn ghẽ trong chốc lát.
An Trạng Nguyên thì tự giam mình trong thư phòng, bận rộn đến tận khuya. An phụ và An mẫu phải chong đèn tới gặp hắn, cùng hắn đàm đạo.
An mẫu hỏi:
“Con với cô nương ấy… tới đâu rồi?”
An Trạng Nguyên cúi đầu, có phần ủ rũ đáp:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT