Lâm Thanh Nghiên bỗng nhiên cười: "Cái này thì cô sai rồi, vừa rồi cô không thấy sao? Cô cầu huynh ấy đi nhổ hoa, huynh ấy một chút cũng không do dự liền đáp ứng đó!"
An Cửu chớp chớp mắt, vẫn mặt ủ mày chau: "Đó là huynh ấy tốt bụng, chỗ nào là vì ta chứ?"
Lâm Thanh Nghiên kiên định nói: "Ta với Bùi Tịch quen biết từ nhỏ, huynh ấy tuy tốt bụng, nhưng ngày thường cực kỳ sạch sẽ, không thể chịu đựng trên người mình có bất kỳ dơ bẩn nào, chính cô xem huynh ấy hiện tại, nơi nào không phải coi trọng cô chứ? Huống hồ ta hiểu huynh ấy, huynh ấy lạnh lùng với cô, là vì quá tuân thủ quy củ, huynh ấy là như vậy, tuyệt đối sẽ không vô lễ với nữ tử. Cô nhiều lần thân cận huynh ấy, bảo đảm huynh ấy lạnh không nổi."
An Cửu theo ánh mắt Lâm Thanh Nghiên nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy trên quần áo trắng của công tử dính rất nhiều vết bẩn, có bùn đất, nước màu từ hoa, tro bụi, khác một trời một vực với hắn không nhiễm một hạt bụi nào ngày thường.
"Đúng rồi, nếu cô còn chưa tin, có thể tặng huynh ấy đồ, nếu huynh ấy nhận, liền chứng minh tâm ý của huynh ấy."
Lâm Thanh Nghiên lại lặng lẽ thò qua.
An Cửu tò mò nhìn nàng: "Cái gì thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT