Trong tay Cố Uyên cầm một đôi giày, đi đến trước mặt người phụ nữ, quỳ một gối xuống đất. Một tay nắm lấy mắt cá chân trắng nõn nhỏ bé yếu ớt của Ngu Kiều, một tay cầm đôi giày cao gót đính đầy kim cương vụn, động tác có thể nói là dịu dàng để mang vào cho cô. Ngu Kiều sững sờ, lúc này cô mới phát hiện ra hóa ra lúc trước hoảng loạn cô còn chưa kịp đi giày đã muốn rời đi.
Cô không ngờ người cao cao tại thượng như anh ta lại chú ý đến loại chuyện nhỏ nhặt này, vậy anh ta trước đó giữ cô lại lẽ nào cũng là... Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngu Kiều hơi ửng hồng.
Cho đến khi người đàn ông mang xong giày cho cô, cô vẫn ngượng ngùng không dám ngẩng đầu. Cố Uyên nhìn thấy vẻ mặt này của cô, khóe mắt hiện lên một tia ý cười.
“Kiều Kiều của tôi sao đột nhiên không nói gì vậy?” Cố Uyên trêu chọc: “Có phải em ngại không?”
“Tôi có gì mà phải ngại, nếu không phải anh...” Ngu Kiều nghĩ đến những chuyện tốt anh ta làm trước đó, ánh mắt lập tức lạnh xuống.
“Nếu không phải anh cái gì?” Khuôn mặt lạnh lùng của Cố Uyên hiện lên một tia ấm áp.
“Anh bây giờ có thể để tôi đi được không?” Ngu Kiều không muốn dây dưa với anh ta nữa, chỉ hỏi khẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play