Thiếu niên gác cằm lên bàn, mái tóc đen trên trán rủ xuống giống như một chú chó săn to lớn đang chờ đợi chủ nhân vuốt ve, trông đáng yêu vô cùng. Trong mắt Ngu Kiều hiện lên một tia ý cười, “Được, anh đi cùng.”
Nghe được câu trả lời mong mỏi đó, Biên Trần vui mừng ôm điện thoại nhảy dựng lên. Cái vẻ hưng phấn nhưng không đáng tiền đó khiến ba người bạn cùng phòng đang thu dọn đồ đạc không khỏi bĩu môi, “Xì, cái đồ chó yêu đương thối hoắc!”
Nếu là ngày thường thì ba người chắc chắn sẽ trách mắng cậu ta vài câu, đáng tiếc vì gần đây ba người liên tục bại trận, dẫn đến việc họ gần đây đã ngoan hơn một chút, nhưng vẫn phải “hừ” một tiếng, thái độ phải có.
Ba người liếc nhau, đồng thời nhìn về phía kẻ đang cười không đáng giá tiền kia, đồng thời hừ mũi khinh thường, “Hừ!” Sau đó lập tức ném vali chạy.
Đáng tiếc Biên Trần làm sao mà để bọn họ thoát được, cậu ta nghiến răng cười nói lời tạm biệt với Ngu Kiều. Video vừa ngắt kết nối, “Đứng lại cho tao!”
Thoáng chốc, trong ký túc xá lại vang lên từng tràng tiếng kêu rên xin tha, tiếng đùa giỡn dần nổi lên.
Mười phút sau,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT