Hai giờ sáng, nhìn Tô Duyệt đang ngủ yên trong phòng bệnh, ánh mắt Tô Chính Khôn đầy đe dọa, lạnh lùng nhìn người con rể cũ của mình.
"Từ giờ trở đi, ngày nào cũng phải đến chăm sóc A Duyệt cho tôi, không thì cậu cứ chờ Ôn Hạ bị quật mồ đi."
Nói xong, mặc kệ sắc mặt Chu Cảnh Hoài thế nào, anh trực tiếp dẫn A Sinh quay người bước vào thang máy. Anh cũng không lo lắng người đàn ông đó sẽ động đến Tô Duyệt, dù sao ngoài cửa có rất nhiều vệ sĩ không phải để trưng bày, hơn nữa anh ta cũng không dám, bởi vì anh ta còn một điểm yếu chí mạng nằm trong tay Tô Chính Khôn.
A Lực đã đợi dưới chung cư từ lâu, khi nhìn thấy người đàn ông và A Sinh thì vội vàng bước tới: "Ông chủ."
Tô Chính Khôn khẽ gật đầu, tùy ý liếc nhìn họ: "Cậu và A Sinh về nghỉ ngơi đi."
"Vâng." Cho đến khi thấy đèn tầng trên cùng sáng lên, A Sinh mới vỗ vai đồng đội: "Đi thôi, về nghỉ ngơi."
"Hôm nay mệt chết đi được." A Sinh sải bước đến bên xe, kéo cửa xe ra mới phát hiện A Lực vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn lên tầng trên cùng.
"A Lực!" Anh ta gọi thêm một tiếng nữa, người đàn ông mới hoàn hồn.
"Đi thôi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play