Sáu năm sau, trong Càn Thanh cung tiếng nói trong trẻo nhưng không kém phần trầm ổn của một thiếu nữ không ngừng vang lên trong điện, mơ hồ còn xen lẫn vài tiếng ho khan trầm buồn của nam tử.
Hoàng Thái Nữ năm ấy mười lăm tuổi, mặc áo gấm đỏ, đầu cài kim quan, lưng đeo đai ngọc. Nàng đang từng câu từng chữ cung kính trình bày những việc triều đình gần đây. Rất lâu sau nàng mới dần ngừng lại, Hoàng Thái Nữ khẽ mím đôi môi có chút khô khốc, khẽ ngẩng đầu lo lắng nhìn về phía trước. Chỉ thấy đế vương đang ngồi trên cao trầm giọng ho khan và đang nhìn nàng bằng một ánh mắt tối tăm khó hiểu.
"Phụ hoàng!"
Nghe tiếng gọi, đế vương ngồi trên cao dường như rút về suy nghĩ, nhìn Bình An với đôi lông mày khó hiểu. Hắn liễm đi sắc thâm trầm trong mắt, lại ho thêm một tiếng, nhìn vết đỏ nhạt trong lòng bàn tay. Hắn trầm giọng nói: "Không có gì, lui xuống đi, gần đây làm không tồi."
Nàng không hiểu gần một, hai tháng nay phụ hoàng rốt cuộc bị làm sao vậy, vì sao đột nhiên đối nàng lúc lạnh lúc nóng, cứ như hiện tại, nói lạnh không lạnh, nói nóng không nóng, nhưng lại cảm thấy khó chịu.
Hoàng Thái Nữ nhìn phụ hoàng đã cầm lấy tấu chương phê duyệt, lời muốn hỏi trong cổ họng cuối cùng vẫn không nói ra. Nàng cung kính đáp lời, xoay người rời khỏi điện.
"Lạch cạch."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT