Không lâu sau, Bùi Thời Diên gõ cửa chính phủ Thượng Dương Hầu.
Đêm đó, cả phủ náo loạn đến cực điểm.
Ngoài cửa sổ sắc trời dần trắng.
Đoạn Khanh Lễ lặng lẽ đứng bên ngoài thư phòng, trên gương mặt từng tuấn tú nho nhã giờ chỉ còn sự đạm mạc.
Bùi Hách Xuyên đứng cạnh cửa sổ châu, đôi mắt phượng khẽ nheo lại. Chợt hắn xoay người: “Ngươi còn định làm loạn đến bao giờ?”
“Đại bá.” Ngồi dưới án thư, Bùi Thời Diên vận y phục trắng muốt sững sờ ngẩng đầu. Khi thấy vẻ sốt ruột giữa đôi mày hắn, hốc mắt nàng ta lập tức đỏ hoe. “Chẳng lẽ con phải đồng ý hắn nạp thiếp sao? Chẳng lẽ con ngay cả việc đòi lại công bằng cho ma ma cũng không được sao? Đêm qua bà mẫu còn sống sờ sờ tước đi nửa cái mạng của ma ma ngay trước mặt con!”
Thấy dáng vẻ nhu nhược, yếu đuối không chịu nổi đả kích của nàng ta, Bùi Hách Xuyên chỉ cảm thấy phiền chán. Một người ngu dốt không sao, nhưng không thể ngu dốt mà không tự biết. Hắn liếc nàng ta lạnh lùng nói: “A Diên, ngươi nhớ kỹ, giờ đây tất cả mọi chuyện là do chính tay ngươi tạo thành, ngươi không thể trách bất cứ ai. Còn về phần bản hầu, ta cũng không giúp được ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT