Trái tim Hải Đường như bị dao cắt, đau đớn đến nghẹt thở. Nàng run rẩy hít một hơi thật sâu, gượng gạo tỏ ra bình tĩnh rồi đẩy hắn ra. Nàng hỏi từng câu, từng chữ: "Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, vì sao phải đợi đến giờ này ngày này mới nói cho ta tất cả?"
"Vì sao không phải lúc trước, vào cái ngày ngươi cầu hôn ta sao lại không nói?"
"Vì sao phải đợi khi mọi chuyện đã an bài, kết cục đã định mới nói ra?"
"Thành Khuê, ngươi nói cho ta, rốt cuộc là vì sao?"
Lời chất vấn đau thương của nữ tử khiến hắn thoáng ngây người. Nhìn ánh mắt đầy căm hận của nàng, hắn không biết phải mở lời thế nào. Sau một lúc lâu, hắn mới cúi đầu giọng khàn khàn nói: "Hải Đường, ta chỉ là không muốn nàng lo lắng. Nàng là một nữ tử yếu đuối, nhưng Hầu gia lại là người tàn nhẫn độc ác. Nếu nàng nhất thời kích động nói cho di nương, e rằng Hầu gia sẽ..."
Lời giải thích bên tai vẫn tiếp tục, nhưng Hải Đường đã không còn sức để nghe nữa. Thì ra Kiều Nương nói đúng, trên đời này dù là nam nhân nào cũng có những thói hư tật xấu tệ hại. Ngay cả Thành Khuê cũng không ngoại lệ.
Hắn có yêu nàng không? Yêu. Nhìn sự hối hận và thống khổ trong mắt hắn, Hải Đường có thể chắc chắn hắn yêu nàng. Nhưng càng như vậy, nàng càng cảm thấy buồn cười. Bởi vì hắn cũng như Hầu gia coi thường nàng và Kiều Nương, cho rằng các nàng chỉ là những nữ tử yếu đuối, nên hắn có thể bảo vệ nàng nhưng lại từ chối quyền được biết sự thật của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT