“Đại bá!”
Giọng nói thấp, ôn nhu nhưng xen lẫn tiếng nức nở vang lên trong thư phòng. Bùi Thời Diên mặc chiếc váy màu xanh nhạt đột nhiên “rầm” một tiếng quỳ xuống, tà váy tầng tầng lớp lớp xòe ra bên cạnh. Nàng ta vừa khóc vừa nói: “Thời Diên cầu người!” Từng giọt lệ nóng hổi tuôn rơi từ khóe mắt, khuôn mặt nữ tử đầy vẻ cầu xin.
Bùi Hách Xuyên nhìn nàng ta với vẻ khinh thường, chỉ cảm thấy giận vì nàng ta không tranh khí. Hắn khẽ mím môi mỏng, từng câu từng chữ lạnh lùng nói: “A Diên, con là nữ tử của Thượng Dương Hầu phủ, không nên ngu dốt đến mức này.”
Hắn kéo chiếc ghế gỗ tử đàn phía sau ra, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, nghiêm giọng nói: “Bản hầu hôm nay nói lại với con một lần. Nếu con muốn có con thì tự mình sinh. Nếu không muốn sinh, thì tự mình tìm thông phòng cho Đoạn Khanh Lễ. Đừng dùng cái trò thắt cổ tự tử để uy hiếp bản hầu nữa.”
“Còn bây giờ, cút về Thái phó phủ của con đi!”
Hắn đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt sắc như tên bắn, không một chút độ ấm.
“Đại bá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play