Giữa những cánh hoa đào bay lả tả, hai người đứng đó nhìn nhau. Ngu Kiều lặng lẽ nhìn hắn, rồi đột nhiên bật cười duyên dáng. Nàng khẽ bước tới gần, mặt mày rạng rỡ châm chọc nói: “Muốn làm thì sao, không muốn làm thì sao?”
“Dù sao ta hiện tại là di nương của phụ thân ngươi, là thứ mẫu của ngươi, cho nên…” Nói đoạn, nàng cố ý dừng lại một chút, cặp mắt cáo mê hoặc khẽ nâng lên, dịu dàng vuốt ve lồng ngực rắn chắc đầy sức sống của hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch: “Thế tử gia không thể cưỡng ép ta làm bất cứ điều gì.”
Mỹ nhân mặt mày đượm vẻ quyến rũ, ánh mắt lúng liếng, trong một thoáng cười kia càng thêm đẹp đến mê hồn đoạt phách.
Bùi Quân Ngật nhìn sự mềm mại ấm áp đang chạm vào ngực mình, ánh mắt không khỏi di chuyển lên trên. Đột nhiên, yết hầu của hắn bất giác nhấp nhô, khàn giọng nói: “Vậy ý di nương là… chỉ có phụ thân mới có thể…”
“Thế tử!” Ngu Kiều ngắt lời hắn, ánh mắt lạnh lùng: “Bất kể là ai cũng không thể cưỡng ép ta làm những việc ta không thích.”
Dứt lời nàng liền muốn rút tay về, nhưng vừa rút ra được một thoáng đã bị nắm chặt lại ấn mạnh trở về. Cảm nhận được nhịp tim nóng bỏng dưới bàn tay, nàng có chút kinh ngạc ngẩng đầu.
Bùi Quân Ngật chăm chú nhìn nàng, mắt phượng hơi tối lại. Một lúc lâu sau, hắn mới chậm rãi mở miệng khàn khàn nói: “Người có thể không đi.” Hắn thế mà không gọi nàng là di nương, ánh mắt Ngu Kiều khẽ lóe nhìn thiếu niên tuấn tú trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT