Không gian thoáng chốc một mảnh yên tĩnh. Dưới ánh nến lung lay, khuôn mặt tinh xảo của Ngu Kiều hiện lên một tia bi thương. Hải Đường nhìn nàng, trong lòng bỗng nhiên đau xót.
Nàng ấy biết.lúc trước khi Bùi gia chuộc thân cho Kiều nương, nàng đã thật lòng muốn cùng hắn sống cả đời, cho dù Kiều nương không yêu Bùi gia nhiều, nhưng cũng có một chút thật lòng yêu thích hắn.
Nhưng bây giờ…
Hải Đường cắn cắn môi, cố gắng tìm lý do an ủi nàng: “Kiều nương, có lẽ Bùi gia chỉ là nhất thời đã quên…”
“Đã quên? Ha!” Ngu Kiều cười nhạo một tiếng, trong mắt tràn đầy châm chọc: “Hải Đường, ngươi không cần an ủi ta, ta biết hắn căn bản không phải đã quên, mà là từ trước đến nay chưa từng nghĩ tới sẽ nói cho ta biết.”
“Hắn khinh thường ta, khinh thường thân phận kỹ nữ trước đây của ta. Cho dù… ta và hắn khi đó là thanh quan, hắn cũng vẫn khinh thường ta.”
Dưới ánh nến đỏ tươi, khóe mắt mỹ nhân nhanh chóng mờ đi vì hơi nước. Đây là một khía cạnh mà Hải Đường chưa bao giờ thấy. Kiều nương từ trước đến nay luôn là người tùy ý tiêu sái, phong tình vũ mị, khi nào lại có vẻ yếu ớt đáng thương đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT