Dưới ánh nắng rạng rỡ, mỹ nhân mày liễu khẽ cong lên nụ cười tươi tắn. Lục Tịch đứng dưới mái hiên, ánh mắt khẽ động đậy.
“Cô nương!” Tiểu Trúc đỏ bừng mặt, nhưng khóe môi lại nở nụ cười không tài nào giấu được, hiển nhiên nàng đang vui vẻ tột cùng: “Người nếu thích thì nô tỳ mỗi ngày đều véo cho người ạ.”
Nói rồi, nàng đưa khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của mình đến, vẻ mặt như thể mặc cho người muốn làm gì thì làm, thật sự khiến người ta yêu mến vô cùng.
Đôi mắt hồ ly yêu diễm của Ngu Kiều tràn đầy ý cười, nàng giơ tay nhẹ nhàng véo: “Ngươi a, thật đúng là hạt dẻ cười của cô nương ta.”
Đúng lúc này, một làn gió nhẹ thổi tới, những tán lá xanh rậm rạp xào xạc rung động thổi bay mái tóc đen của mỹ nhân, mang theo một nét dịu dàng ấm áp độc đáo.
Lục Tịch nhìn cảnh tượng đó, ánh mắt lạnh lẽo không tự chủ được trở nên ôn hòa. Có lẽ ngay cả chính hắn cũng không nhận ra, ánh mắt của mình đã dịu dàng đến mức nào.
Hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương say đắm chiếu vào tạo thành từng mảng hào quang rực rỡ trên sàn gỗ đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT