Một tiếng nói trầm thấp, mang theo chút ý cười từ tính vang lên khiến Lưu đại nhân đột nhiên nhìn ra ngoài cửa. Chỉ thấy một nam nhân tuấn tú, mình khoác quan bào đen đỏ, eo đeo đai ngọc, chân đi giày ống đang bước vào.
Đôi mắt hẹp dài của hắn ta chợt co rụt lại: “Là ngươi!”
“Là ta.” Bùi Hách Xuyên khẽ cười: “Nghĩa huynh có phải cảm thấy đặc biệt bất ngờ không?” Hắn nhướng mày, mang theo chút khiêu khích.
Lưu đại nhân phồng mang trợn má, ánh mắt hung ác: “Đừng, bổn đại nhân không gánh nổi hai tiếng ‘Nghĩa huynh’ này đâu!”
“Ồ, phải không? Vậy bổn hầu gọi ngươi là Lưu đại nhân vậy.” Bùi Hách Xuyên không chút bận tâm ngồi xuống bồ đoàn, cầm bình rượu trên bàn gỗ lê rót cho mình một ly.
Tiếng nước chảy xuống rõ ràng có thể nghe thấy.
Lưu đại nhân che giấu sự kinh ngạc dưới đáy mắt, hắn khẽ rũ mày, mí mắt hơi căng thẳng, khàn khàn nói: “Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao lại tự xưng bổn hầu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play